Tổng hợp 99+ bài thơ mùa đông thả thính hay nhất 2024

Tổng hợp 99+ bài thơ mùa đông thả thính hay nhất 2024

Tuyển tập thơ về mùa đông thả thính được rất nhiều người quan tâm. Tiết trời trở lại mang theo bao nỗi niềm. Và những câu thơ thả thính mùa đông chắc chắn sẽ khiến bạn cảm thấy ấm áp, ngọt ngào hơn bao giờ hết.

Tuyển tập những bài thơ về mùa đông thả thính cực “bánh cuốn”

Thả thính là một nghệ thuật và người làm thơ chính là người nghệ sĩ. Hãy để những câu thơ thả thính mùa đông 2 câu, 4 câu sưởi ấm trái tim bạn ngay sau đây:

Bài thơ 1:

Trời đông lạnh buốt,
Anh mãi nhớ thương.
Mong em gần gũi,
Sưởi ấm đêm trường.

Bài thơ 2:

Mùa đông lạnh quá,
Lòng anh vội nhớ,
Đợi em trao thương,
Tình ta ấm mãi.

Tuyển tập những bài thơ về mùa đông thả thính cực “bánh cuốn”
Tuyển tập những bài thơ về mùa đông thả thính cực “bánh cuốn”

Bài thơ 3:

Đông về lặng lẽ,
Mắt em long lanh,
Ánh nhìn say đắm,
Sưởi ấm lòng anh.

Bài thơ 4:

Vector chỉ có một chiều,

Tim anh chỉ biết một điều là yêu.

Bài thơ 5:

Gió đông lạnh giá bờ vai,

Em nhìn anh cười, lòng này ngất ngây.

Bài thơ 6:

Trời đông lạnh buốt từng đêm,

Bên em một phút là thêm nắng vàng.

Khám phá những bài thơ thả thính về mùa đông tâm trạng buồn

Mùa đông là khoảng thời gian mà nỗi buồn lên ngôi khi ký ức về những thời xưa cũ ùa về. Điều này khiến cảm xúc con người càng trở nên cô đơn và trống vắng hơn bao giờ hết. Dưới đây là tổng hợp những vần thơ về mùa đông thả thính cực tâm trạng mang theo nỗi nhớ thương:

Bài thơ 1:

Đông về trên phố,
Lòng anh lẻ loi,
Tình kia xa vời,
Chỉ còn nhung nhớ.

Bài thơ 2:

Mùa đông lạnh quá,
Nhớ em thật nhiều,
Bên nhau bao điều,
Giờ đây xa vời.

Bài thơ 3:

Đông đến từng bước,
Lòng anh ngổn ngang,
Bước chân lặng thầm,
Chỉ còn mình anh.

Khám phá những bài thơ về mùa đông thả thính tâm trạng buồn
Khám phá những bài thơ về mùa đông thả thính tâm trạng buồn

Bài thơ 4:

Ôi trời ơi! Điều này thật là bất ngờ

Mong ông cho một chút ánh nắng, nếu không… tôi sẽ buồn

Rét quá, rét chán quá đi

Nằm trong chăn mãi không muốn bước ra ngoài

Thật là lạ, rét không muốn rời khỏi nhà

Chân tay tê lạnh, mồm đụng mồm

Rét chẳng muốn làm gì cả, cả cơm cũng không muốn nấu

Ai cần cơm khi chăn đã có ba bảy độ?

Rét quá, thật là không chịu được

Ông nhanh nhanh mang ánh nắng đến đi, nếu không… tôi sẽ chết

Thơ về mùa đông thả thính ý nghĩa 
Thơ về mùa đông thả thính ý nghĩa

Bài thơ 5:

Hôm nay nhiệt độ xuống sáu độ C

Trùm chăn cố chịu đựng… nhưng cuối cùng vẫn không thể cưỡng lại

Nước chảy ra ầm ầm…

Chăn, ga, chiếu, đệm ướt sũng mịa rồi.

Trời ơi, tại sao lại lạnh đến thế?

Thương cho thằng bạn của tôi lúc này

Bây giờ phải làm sao để thoát khỏi cái lạnh này?

Làm thế nào để ngừng được cảm giác lạnh này nhỉ?

Trời ơi, ông thật là tệ hại

Cứ trông cậy vào Trời… nhưng sao lạnh vẫn không hết?

Hãy ban cho chút ấm đi, xin ông

Dân chúng chịu lạnh, liệu có ai thương?

Mọi người vẫn nằm trên giường

Nhiều người quá mệt vì tương nhiệt tình.

Xin Trời thương xót chúng ta

Đừng để gió lạnh… rung động lòng người.

Bài thơ 6:

Hôm nay miền Bắc rét đậm

Tay chân ướt lạnh bốn phương gió thổi

Mũ len, quần tất, áo ấm giày đồng

Trang bị như thể cưỡi mây trên trời

Thiên Hạ ! Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc Qua

Sa Pa tuyết phủ trắng, như ở châu Âu

Cuối đông chưa hẳn là hết mùa

Ngâu, mưa rơi buốt lạnh, lòng buồn thênh thang !

Tình yêu của anh và em, dù xa cách vẫn mỏi mòn

Em cô đơn gối buông, lạnh lùng và hời hợt

Những lời thơ vẫn nồng nàn và ấm áp

Hương tình vẫn ngập tràn trong giấc mơ của chúng ta!

Tình em vẫn mãi chờ đợi

Vòng tay ấm áp che cho đêm đông mỗi ngày

Tình yêu thủy chung như nắng và mây

Anh về, từng giọt băng tan ra theo từng giờ!

Thơ về mùa đông thả thính da diết 
Thơ về mùa đông thả thính da diết

Bài thơ 7:

Ta gom lại những ký ức, một mình lạc lõng

Bước đi lạc đường qua những con phố vắng vẻ, ánh đèn nhạt nhòa

Lời yêu đầu tiên tan biến giữa đôi môi em

Nghe đêm lạnh nặng nề như tiếng khóc …

Bài thơ 8:

Quần áo mỏng manh không thể chịu đựng

Ước ao lớn nhất của em

Chính là sự ôm ấp từ vòng tay của anh

Bài thơ 9:

Này chàng trai mà tớ yêu thích

Bầu trời đã bắt đầu chuyển sang mùa đông

Nếu trái tim của cậu vẫn trống lặng

Liệu có thể sưởi ấm cho tớ không?

Bài thơ 10:

Buổi chiều Đông buồn, sương mù phủ kín mọi lối

Gió nhẹ nhàng thổi đi, mang theo nỗi nhớ u buồn

Hỡi em ơi, gió lạnh có thấm vào không?

Có cảm nhận được sự lạnh lẽo và buồn bã không?

Bài thơ 11:

Gặp em giữa trời đông ấm áp

Thấy em run rẩy lạnh, anh không thể nào nhìn thấy

Quàng khăn quanh cổ để làm cho ấm lòng

Có muốn chụp ảnh đăng lên Facebook không em?

Bài thơ 12:

Đêm khuya ngoài trời, gió đông mang hơi lạnh buốt

Em cô đơn trong phòng, chỉ có chiếc gối làm bạn

Rơi lệ cho cuộc đời dang dở, một ước mơ

Khi cố quên, lòng càng thêm đau đớn

Bài thơ 13:

Khi mùa thu qua, mùa đông đến thật buồn

Ngõ phố chiều mưa, những hạt mưa nặng hơn

Trên con đường cũ, gió lạnh se lạnh

Không có em, giấc ngủ không còn say sưa

Bài thơ 14:

Đêm vắng vẻ, sương rơi thấm đẫm lạnh lẽo,

Một mình ru hồn giữa biển vô vọng.

Trong tĩnh lặng, nghe nỗi nhớ gọi tên,

Rồi lặng lẽ… như những kỷ niệm êm đềm…

Những vần thơ về mùa đông Hà Nội đầy thi vị

Mùa đông Hà Nội là đề tài muôn thuở cho những thi sĩ sáng tác ra các vần thơ đầy chất chứa. Hãy cùng lắng đọng cảm xúc với những tuyệt phẩm viết về thành phố lãng mạn này ngay sau đây:

Bài thơ 1:

Hà Nội lạnh giá,
Phố xưa ngập nắng.
Lòng vẫn cô đơn,
Không ai cùng ngắm.

Bài thơ 2:

Hồ Tây lặng lẽ,
Sương mờ giăng giăng.
Ánh đèn chập chờn,
Lòng ai bâng khuâng.

Bài thơ 3:

Gió mùa về lạnh,
Hà Nội mơ màng.
Lòng người xao xuyến,
Chờ mãi tình sang.

Bài thơ 4:

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mảnh trăng mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy

Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Ta còn em một màu xanh thời gian

Từng chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói son yêu

Nao nao kỷ niệm

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.

Bài thơ 5:

Tác giả: Hồng Nguyễn

Hà Nội đông về gió lạnh tái tê

Em một mình vẫn nhớ về Hà Nội

Thèm được nghe lời yêu thương nhắn gửi

Của ai đó nơi đâu nghĩ tới mình …

Mùa đông về cúc họa mi trắng tinh

Nở e ấp như nụ cười thiếu nữ

Liễu hồ Tây vẫn thì thầm buông rủ

Như tóc ai xanh mướt tuổi học trò …

Giọng nói Hà thành dịu nhẹ âu lo

Như gió thổi vi vu qua đầu lưỡi

Con gái Hà Nội da như hoa bưởi

Ngan ngát hương trinh níu bước ai nhìn …

Tôi là kẻ quê mùa lắm yêu tin

Yêu Hà Nội và tin người Hà Nội

Yêu cái đẹp không tiền nào mua nổi

Xa xăm rồi nhớ mãi góc trời Quê.

Bài thơ 6:

Đông hé môi cười, nhăn nhó bến trăng mơ

Phố xá hờn ghen, tiếng thở dài ngõ nhỏ

Hun hút sâu, nơi hẹn hò không lỡ bỏ

Đeo đẳng theo ta, khi Đông chở gió về

Chiếc lá vàng rơi kéo nỗi nhớ lê thê

Vàng ối mùa hanh, nhớ đường về chốn cũ

Như tình yêu anh dẫu bao mùa chưa đủ

Cứ Đông về, nơi ngõ nhỏ rũ nhớ thương

Nắng trưa hanh hao vàng nỗi nhớ con đường

Thiếu bước chân quen tơ vương tình xưa ấy

Gió gọi hương cau tình xưa lưu luyến dậy

Đông vo tròn, ơi tình thắm thấy nôn nao

Hồ Gươm xanh liễu rủ bóng ảo xa mờ

Chiếc ghế cũ xưa chỗ ngồi chờ trống vắng

Lộc vừng xôn xao tiếng ai nghe văng vẳng

Nụ hôn mềm sao người xưa chẳng còn đây.

Những vần thơ về mùa đông Hà Nội đầy thi vị
Những vần thơ về mùa đông Hà Nội đầy thi vị

Bài thơ 7:

Có ai về qua con phố mùa đông

Mua giùm tôi chút mưa phùn gió bấc

Tìm giùm tôi ngọn heo may thất lạc

Chiếc khăn quàng ủ ấm một bờ vai…

 

Có ai về phương ấy buổi sớm mai

Tìm giùm tôi cành đào đang hé nụ

Làng hoa có người… tôi thương ở đó

Mùa đông ơi ! lặng lẽ nhớ rất nhiều.

Bài thơ 8:

Anh có về Hà Nội buổi chiều đông.

Cùng dạo phố khi bóng hoàng hôn đổ.

Hồ Tây xanh rì rầm con sóng vỗ.

Tay trong tay quyện hương gió thơm nồng.

Tiếng đông về mang nỗi nhớ bâng khuâng.

Mùi hoa sữa vẫn tỏa hương ngào ngạt.

Mùa lá rụng sao thấy lòng man mác.

Ngẩn ngơ chiều nghe ai hát tình ca.

Hà Nội đêm sương giăng mắc nhạt nhoà.

Năm cửa ô vẫn từng giờ thao thức.

Cà phê phố lặng thầm trong tiếng nhạc.

Có khi nào…

Anh thấy nhớ em không…!!!

Bài thơ 9:

Hà Nội mùa này có lạnh lắm không

Gió bấc thổi chiều mùa đông qua phố

Cây bàng khẳng khiu mùa này lá đổ

Ai ngược đường đi trong gió chiều ni

Cô bán hàng rong chở thúng cúc chi

Nghe tiếng rao bước chân đi lặng lẽ

Hà Nội trầm tư bao đời vẫn thế

Khi xa rồi ta không thể nào quên

Cũng có lẽ vì Hà Nội có em

Cô bé xứ Đông anh quen ngày đó

Như cúc hoạ mi môi hồng má đỏ

Cứ thẹn thùng lúc anh ngỏ lời yêu

Tổng hợp những bài thơ về mùa đông thả thính cực kỳ ấm áp

Dù những cơn mùa đông có lạnh bao nhiêu thì trái tim của bạn vẫn được sưởi ấm bởi những vần thơ đầy da diết, chất chứa sau:

Bài thơ 1:

Mùa đông buốt giá,
Anh vẫn kề bên.
Trao nhau hơi ấm,
Tình yêu vững bền.

Bài thơ 2:

Gió rét thổi qua,
Tay em nắm chặt.
Mùa đông chẳng lạnh,
Khi ta hòa nhịp.

Tổng hợp những bài thơ về mùa đông thả thính cực kỳ ấm áp
Tổng hợp những bài thơ về mùa đông thả thính cực kỳ ấm áp

Bài thơ 3:

Đông về lạnh lắm,
Nhưng có em gần.
Tình ta sưởi ấm,
Bên nhau chẳng ngần.

Bài thơ 4:

Mùa đông buốt giá,
Anh nắm tay em.
Trao nhau tình ấm,
Đông chẳng còn đêm.

Bài thơ 5:

Anh ngồi đây nhớ,
Từng phút từng giây.
Mùa đông đã tới,
Nhớ em từng ngày.

Bài thơ 6:

Gió đông lạnh lẽo,
Nhưng tim vẫn nồng.
Bởi vì yêu mãi,
Tình mãi bên lòng.

Lời kết

Những câu thơ về mùa đông thả thính là liều thuốc tinh thần tuyệt vời khiến cái lạnh giá của tiết trời được xua tan. Mong rằng những vần thơ mùa đông lạnh thả thính sẽ giúp bạn ấm lòng những khi gió mùa về.

thothatinh

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *